Lá rơi trên đùi em cũng sực nức hương buồn.Chơi là lắng nghe, quan sát, cảm nhận không sót một thứ gì.Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai.Nghĩ đến một viễn cảnh xin lỗi và trả góp.Và từ đó, tớ không thấy rác rơi xuống từ anh ta.Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt.Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu.Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà.Tất cả mãi mãi là tất cả.Có thể thanh minh rằng mình không chạy thì kẻ khác cũng chạy? Không đúng.