Chúng ta sẽ gây ra những xung đột bất tận trong thâm tâm ta, chúng ta sẽ lo lắng, khổ sở, cáu kỉnh và bị bệnh thần kinh.Tôi chép tập cho một đứa khác và bỏ nhiều buổi tối chỉ toán cho một bạn gái.Rồi tôi mở vòi hơi [26] mà không châm cho cháy.Tác giả ấy, bà Stella Tuttle, tả cách bà dạy con biết giá trị của đồng tiền.Hồi đó tôi sống một thời kỳ khó khăn.Chính ông Carrier đã dạy tôi bữa cơm trưa dùng với ông tại Câu lạc bộ kỹ sư ở Nữu Ước.Nghĩa là tôi dông đa!".Lẽ cố nhiên, tới nay, sáng nào tôi cũng vẫn kiểm điểm lại những cái mà tôi có và tôi sẽ chẳng bao giờ bỏ thói quen đó.Lúc đó, óc bạn như một cái máy quay thả cửa, quay tít mù, khiến cho những bộ phận chỗng đỡ có thể bị cháy hoặc tan tành ra từng mảnh.Nói không ngoa, họ đau vì đã mất sự thăng bằng bởi mất tin ở tương lai.
