Quyền lựa chọn là của bạn.Vì vậy, cuối cùng tôi bắt đầu lắng nghe.Dù lúc này đây bạn đang có một gia tài lớn hay hầu như không có gì, thì bạn vẫn nên bắt đầu tập quản lý những thứ mình có, và bạn sẽ cảm thấy bất ngờ khi thấy mình sẽ nhanh chóng có nhiều hơn thế.Đến một nhà hàng sang trọng và gọi một món ăn có “giá thị trường” mà không hỏi nó giá bao nhiêu.Đó chính là cách nói của nạn nhân.Và vế sau của quan niệm trên đã làm tôi gục ngã.Tôi không thể tin là mình lại có những suy nghĩ vớ vẩn đến thế.Còn đây là một lời khuyên khôn ngoan: hãy chấm dứt cuộc bàn luận vô bổ về mấy chuyện “xứng đáng” và “không xứng đáng” đó, và hãy bắt đầu những hành động thiết thực hướng đến mục tiêu làm giàu!Người nghèo không tin rằng họ xứng đáng có chiếc bánh ngọt, nên họ gọi một chiếc bánh rán rỗng ruột rồi cứ nhìn vào lỗ thủng đó mà thắc mắc tại sao họ “không có gì”.Tại khóa học, Stephen bắt đầu hiểu ra rằng những niềm tin tai hại kia là của mẹ anh, được tạo ra từ những suy nghĩ đã hình thành trong quá khứ của bà, chứ không phải của anh.