Ăn sáng xong ở nhà bác, thay vì đến trường, tôi đảo qua nhà.Lần bắt bài đầu họ tha vì cũng đúng về thế hệ của ta nhưng không phải ta.Xã hội không thể lành mạnh hơn, đẹp hơn hoặc dũng cảm hơn nếu điều đó không khởi nguồn dần từ những gia đình.Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú.Hắn chỉ không có thời giờ làm tuốt tuồn tuột.Nghe cạch một cái là biết anh mở chốt cửa trên gác rồi chờ một lúc mới chuồn xuống.Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm.Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc.Nhưng lí trí không cho phép.Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông.