Một vài người cùng đội bóng, một vài người lạ.Có thể cháu học đêm qua.Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt.Tôi đang tự hỏi mình sẽ làm gì sắp tới.Rồi, Việt Nam mặc áo đỏ thế nào cũng thắng.Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi.Tôi nhớ lại một số kỷ niệm nơi vườn thú này.Mẹ tôi nói chuyện với một người phụ nữ về thủ tục tiếp nhận tôi.Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.Chẳng có gì để thấy xót thương.