Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này.Ông anh múc hai gáo nước đổ vào lò than.Đến tầng mà lúc về tôi hỏi cậu em mới biết là tầng 3.Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu.Và với sự mệt mỏi ấy, tôi không đến được với những bộ mặt khác của đời sống.Đừng nhầm bạn với tôi.Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ.Làm thế nào đây? Làm thế nào để bác ta tin? Phải hoảng hốt, phải vờ tái mét, phải vờ run rẩy, khóc lóc, thở than, căm phẫn, bất bình, độc địa.Ngồi trên bàn, hoàn toàn có thể viết.Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh.
