Bây giờ anh biết nói chuyện với ai? Nott cưỡi ngựa vẩn vơ trong khu rừng mà chẳng biết phải đi đâu.Tôi cũng khôngbiết nữa.Một số khác thì không.- Tất nhiên ta biết mi là ai.Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi.Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi.Anh ta không muốn làm bất cứ việc gì nữa.Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm.May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị.Nott vô cùng tức giận.
