Người ta có thể tiếp thu và kế thừa kiến thức của các nước tiên tiến nhưng không ai có thể lấy niềm tự hào của một quốc gia khác, của một dân tộc khác thay cho dân tộc mình, không ai có thể lấy kỷ niệm của người khác thay thế cho kỷ niệm của chính mình.Khám phá đó đi cùng nhận thức nội tâm và sự thức tỉnh, cách cảm nhận tâm hồn, tinh thần mỗi người.Điều đó vừa đơn gian, vừa rẻ tiền lại chẳng phải mất nhiều thời gian chuẩn bị.Những ai thường để vuột mất những ý tưởng hay nhất của mình sẽ ít cảm thấy hài lòng hơn so với những người ghi lại được những ý tưởng, cảm xúc về khoảng khắc quý báu ấy.Bởi vẻ đẹp nơi đất khách quê người chỉ tác động đến họ trong một giai đoạn nào đấy, rồi chính họ phải tự tìm cho mình tình yêu và sức mạnh từ nơi mình sinh ra, từ những con người từng gắn bó.Như tổng thống Franklin Roosevelt đã từng nói, đôi khi sự sợ hãi còn tệ hại hơn điều mà chúng ta luôn cảm thấy sợ."Tôi từ đâu đến và làm thế nào tôi đến được đây?".Chúng ta thường cảm thấy lạc lõng trong một thế giới phức tạp và rộng lớn.Nhưng rồi họ vẫn quay về nơi họ bắt đầu hoài nghi.Bạn đã để lại một dấu ấn rất riêng trong công việc, trong tình cảm, ký ức kỷ niệm hay trong tâm hồn của họ và bạn sẽ còn tác động đến thế giới xung quanh bởi những ý tưởng, ước mơ, hoài bão và hành động cụ thể, hay đơn giản hơn là sự tồn tại của chính bạn.