Và ánh mắt họ chĩa vào ta lúc ta không để ý, để phân loại người.Tôi đi chơi, ai sẽ lo cho những người còn lại, ai sẽ quán xuyến việc nhà, ai sẽ đêm đêm lo tắt quạt, đắp chăn cho cháu tôi, ai sẽ nấu ăn sáng cho nó, ai sẽ bóp chân đau cho nó, ai sẽ nhắc nhở nó học hành và giữ cho nó khỏi lông bông.Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây?Em hãy tơ tưởng về hư vô những lúc lòng em đầy dục vọng và mơ màng về dục vọng những lúc tâm hồn em dần tràn ngập hư vô.Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém.Không thì rồi nó lại trở thành một thứ đàn ông đầy ngộ nhận và hằn học.Nhưng chắc mẹ biết chuyện, lại đòi dắt tôi đến nhà ông ta.Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực.Dù việc đối tốt với tôi cũng vì khiến chị thấy thoải mái.000 đồng, bớt 1000 còn 34.
