Chúng ta phải có nguyên tắc nhưng không giáo điều.Tôi buông lỏng các cơ trên đôi bàn chân.Nếu biết chấp nhận những gì vượt ngoài tầm kiểm soát của mình và biết tập trung vào những gì nằm trong khả năng, tâm trí chúng ta sẽ được thư thái, "bay bổng" và không còn phải suy nghĩ nhiều nữa.Không hành động có thể đồng nghĩa với sự thờ ơ, hờ hững.Bạn nói những gì, làm điều gì, cảm thấy như thế nào - tất cả đều có nguồn gốc từ trong tâm trí bạn, và bắt đầu chỉ bằng một ý nghĩ.Nhưng điều này chỉ đúng trong một chừng mực nào đó.Khiêm nhường chỉ cho ta thấy rằng, cá nhân mỗi người không phải là tất cả, cũng không phải là vô nghĩa, và nhờ đó, chúng ta giữ được sự cân bằng.Nhiều người trong số họ rất giàu có và rất tự do về mặt thân thể nhưng tâm trí lại tràn ngập sự lo lắng và nỗi sợ hãi, điều đó khiến họ không thể hưởng thụ được những gì họ đang có.Phần này luôn bị che lấp nhưng lại mang trách nhiệm chống đỡ mọi cấu trúc.Chúng ta như những người đi trên dây.
