Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm.Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi.Mọi thứ đều không mới.Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi.Bác hỏi: Sao con không đi học.Thế đã là tốt lắm rồi.Sở dĩ những kẻ có tài nhưng không có thiện tâm cũng không thoát nổi bất hạnh là vì họ sớm muộn cũng bị quả báo, phản bội từ chính những kẻ thân thích, máu mủ nhất.Nhưng mà cái câu ấy, nó kéo nước mắt ra rớm trên mi.Nhưng thơ đâu có phải là một khối trọn vẹn thơ ngây.Đồng chí ấy sẽ cười: À, ra vậy.
