Trong hai năm tiếp xúc qua các cuộc gặp gỡ, Jobs trở nên thân mật và chia sẻ nhiều hơn, mặc dù có những lần tôi chứng kiến điều mà các cựu đồng nghiệp của ông ở Apple gọi là “triết lý bóp méo thực tế” của ông.“Sự kiện đó thể hiện cách tổ chức của tôi, đó là “Yêu thương không hận,” Iger hòi tưởng lại.Nhưng tôi đã rất vui mừng, ông thực sự sắc bén, đúng như tất cả những gì tôi hy vọng, ông ấy rất cởi mở và thành thực, ông chỉ nói với tôi về cuộc sống và về quá trình sáng tác của mình, ông ấy nói: “m nhạc đến với tôi một cách rất tự nhiên, tôi không phải cố sức sáng tác ra chúng.Bạn có thể trải tấm thảm sàn lên và khi chúng tôi còn bé, chúng tôi thoải mái nằm trườn ấm áp trên chiếc ‘giường sàn’ đó”.Đầu tiên, ông thích thú với ý tưởng về thiết bị màn hình cảm ứng nhưng ròi lại thấy nản chí.“ông ấy xem xét các ý tưởng của tôi và nói, ‘Nó không hay.Cứ sáu tháng một lần, ông lại đưa gần như là cả đội đi nghỉ, “đập phá” hai ngày ở một khu nghỉ mát lân cận.Reed rất giống cha ở nhiều điểm: sắc sảo và thông minh, với cặp mắt sâu thẳm và một vẻ duyên dáng mê hoặc.Đối với ông, điều đó đóng một vai trò quan trọng trong việc hình thành nên tính cách của Jobs.Tôi cũng chán ốm với việc này”.
