Tôi nhăn nhó càu nhàu mất ngủ và như vừa mới nói, tôi muốn loạn óc.hãng chúng tôi chẳng những đã khỏi lỗ hai vạn mỹ kim mà còn được lời vạn rưỡi Mỹ kim là khác.Hoá công cho ta nhịn uống, nhịn ăn được lâu hơn là nhịn ngủ.Về sau bánh đặt làm nhiều quá, bà phải mở tiệm, vì bếp nhà không đủ chỗ; lại mướn hai người nướng đủ thứ bánh.Họ cho rằng không được mài đũng quần ghế một Đại học đường là một điều bất lợi.Nghĩ vậy tôi liền tự nhủ: "Được lắm, phá sản thì cũng đành.Mà ví dụ người đó có nghĩ như vậy, thì xét cho cùng, cũng không điên rồ hơn những kẻ bứt rứt khổ sở vì lẽ không đi ngược được thời gian để thay đổi một việc mới xảy ra chừng 180 giây đồng hồ.Thượng đế cũng vậy nữa.Ta hấp dẫn cái gì giống ta chứ không hấp dẫn cái gì ta cần.Bây giờ nhớ lại, tôi cũng ngạc nhiên về sự thay đổi gần như khó tin đó.