Lũ báo đen, báo hoa mai thì nằm im lìm.Rồi lại êm êm lan ra.Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm.Cái ủng đó mới dẫm lên mặt chân đế vuông vuông ghép bởi ba miếng nhựa.Bác là bác rất không hài lòng.Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn.Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này.Mà dần dà đâm quen, bạn viết mà không biết nó có hay không.Trốn học mà để bị nói.Họ chắc sẽ không chịu thua thiệt nghệ sỹ về những mặt mà họ vốn coi thường.
