Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất.Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn.Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.Anh mỉm cười khi nghĩ đến Jones - một người anh họ, một người bạn, và cả một người thầy tuyệt vời của anh!Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian.Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào.Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả.Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên.
