Họ cũng dần mất lòng tin ở quần chúng.Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con.Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu).Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ.Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn.Và lại thấy quyển sách bị xé.Với nhà đạo đức, mục đích sống là lâu dài, có trước có sau.Liệu hắn có phải quỷ Satăng không? Một câu chuyện có thể quyết định sinh mạng con người ư? Nó là một cám dỗ, một thử thách mà lâu nay ta vẫn thèm muốn.Để độc lập và giữ nhân cách trong lúc cùng chung sống với những đồng loại dễ dãi với bản thân khắt khe với người khác, họ phải thông minh và cố gắng trên mức bình thường rất nhiều.Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.